Trang chủ / Góc sinh viên / Tình nguyện viên NTTU – “vượt F0” tiếp tục hỗ trợ sài gòn chống dịch

Tình nguyện viên NTTU – “vượt F0” tiếp tục hỗ trợ sài gòn chống dịch

admin / 2:29 pm 21/09/2021

Sức mạnh phi thường đằng sau những người trẻ NTTU đang ngày đêm quên mình hỗ trợ công tác chống dịch đã không ngừng lan tỏa cho cộng đồng một niềm tin tích cực, sự cỗ vũ to lớn về ngày mai – ngày dịch bệnh sẽ qua đi.

Nếu được hỏi rằng họ có sợ không thì câu trả lời của các bạn như một mẫu số chung “Tuổi trẻ, tụi mình có sức khỏe mà sợ thì ai sẽ đi chống dịch”. Bằng ý thức trách nhiệm cùng tinh thần nhiệt huyết của sinh viên ngôi trường mang tên Bác, các bạn đã anh hùng gạt đi nỗi sợ ấy, xông pha cùng tuyến đầu chống dịch.
Mạnh mẽ là thế nhưng dịch bệnh chẳng khoan nhượng một ai, có những tình nguyện viên đã trở thành F0, có những chàng trai cô gái đã gục ngã vì quá mệt mỏi, có những bạn trẻ đã quá lâu chưa được về thăm nhà,… Khó khăn chồng chất khó khăn nhưng chẳng một ai bỏ cuộc. Hình ảnh các bạn tình nguyện viên không may nhiễm bệnh, sau khi được điều trị khỏi lại tiếp tục quay trở lại hỗ trợ công tác chống dịch như một cơn mưa rào tắm mát cho SG những ngày rực lửa.
Chị N.P.T.K – một TNV NTTU hiện đang hỗ trợ công tác tiêm vắc xin tại Q.4, vừa trải qua những tháng ngày chiến đấu với dịch bệnh nhưng ngay sau đó Kim đã xung phong mong muốn được tiếp tục hỗ trợ công tác chống dịch. Bản thân là 1 sinh viên khối ngành sức khỏe nên Kim rất mong muốn có thể làm gì đó để cùng cả nước đẩy lùi dịch bệnh. Trải qua nhiều công việc hỗ trợ từ truy vết, test sàn lọc đến hỗ trợ tiêm chủng. Dẫu làm việc từ sáng sớm đến tận đêm khuya trong những bộ đồ bảo hộ cồng kềnh ở những nơi nguy hiểm nhưng chỉ cần nghĩ đến những người mình đã giúp đỡ được em lại thấy rất vui. Đến một ngày Kim cảm thấy cơ thể mệt mỏi bất thường, bắt đầu xuất hiện các triệu chứng và đúng vậy em đã mắc bệnh, khi thấy 2 vạch hiện lên em vô cùng lo sợ và mọi thứ như sụp đổ trước mắt. Đáng buồn hơn là cả gia đình Kim đều dương tính với Sars Cov 2, sự khó khăn lo lắng chồng chất lên đôi vai nhỏ bé của cô con gái lớn trong nhà, nhưng biết làm sao khi em chẳng thể ở cạnh bên gia đình. Ông bà ta thường nói “Một con ngựa đau, cả tàu bỏ cỏ”, từ các anh chị bên Đoàn – Hội SV Trường đến các bạn trong đội hình mỗi người một việc ai ai cũng hỗ trợ em hết mình. Em và gia đình cần gì, thiếu gì dù bận cỡ nào các anh chị cũng chuẩn bị chu đáo, biết Kim không an tâm về gia đình đang điều trị tại nhà nên các anh chị cử hẳn một bạn TNV có chuyên môn thăm hỏi, hướng dẫn điều trị mỗi ngày cho gia đình em. Không những vậy, các anh chị rất quan tâm về sức khỏe của em trong những ngày điều trị, liên tục hỏi thăm, dặn dò em từng chút và còn liên hệ đến cả nhân viên y tế phụ trách để chủ động nắm bắt tình hình. Đối với Kim, nhận được sự quan tâm, hỗ trợ hết mình từ mọi người xung quanh đã tiếp thêm cho em một nguồn sức mạnh rất lớn để vượt qua. Trải qua những ngày mắc bệnh, em đã hiểu cái cảm giác lo lắng, cô đơn của một F0. Cũng chính vì thế mà ngay sau khi hoàn thành thời gian cách ly em mong muốn được tiếp tục công việc, tiếp tục góp sức giúp đỡ cộng đồng.
Và không chỉ cô gái ấy, NTTU thật sự chứa đựng quá nhiều sự tự hào. Bạn N.T.T.T – cô gái TNV vượt qua Covid để tiếp tục nhiệm vụ. Trân chia sẻ: “Dù biết công việc mình làm sẽ có lắm rủi ro nhưng em vẫn luôn tự an ủi bản thân phải cố lên vì mọi người, vì cộng đồng. Và điều không mong muốn nhất đã tới, em bị dương tính với Covid-19. Ngay sau khi có kết quả test PCR em được đưa đi điều trị tại một bệnh viên dã chiến ở Q4. Dù đã chuẩn bị trước tinh thần nhưng khi nhận được kết quả em cũng chẳng thể bình tĩnh nỗi, cảm giác vừa sợ vừa lo đã làm em bậc khóc. Khi biết tin, các a/c trong BCH Đoàn – Hội SV Trường, các bạn trong đội hình đã an ủi em rất nhiều, hướng dẫn em từng ly từng tý và thậm chí chuẩn bị tất cả những vật dụng cần thiết cho em trong suốt thời gian điều trị. Giờ nghĩ lại em cảm thấy biết ơn mọi người vô cùng, sự động viên chia sẻ ấy đã giúp em mạnh mẽ hơn rất nhiều. Hiện tại sau khi tình trạng sức khỏe đã ổn định, em xin được quay trở lại đội hình để tiếp tục nhiệm vụ. Tuy không giúp được nhiều nhưng chúng em tin rằng “sự đoàn kết” sẽ tạo nên sức mạnh giúp chúng ta đẩy lùi dịch bệnh”. Cô gái ấy vừa vượt qua Covid-19 còn khá mệt mỏi, sụt vài kg cân nặng nhưng ngọn lửa nhiệt huyết vẫn luôn rạo rực trong em, đợi chờ ngày được tiếp tục công việc.
Em L.T.B. N cũng là một TNV không may nhiễm bênh, tưởng chừng em sẽ chẳng dám quay trở lại nhiệm vụ nguy hiểm này. Nhưng thật phi thường, chính sự thôi thúc của trách nhiệm em đã nhanh chóng vượt qua và tiếp tục cống hiến. Xúc động nhớ về những ngày tháng khó khăn vừa qua, em kể: “Chứng kiến nhiều bệnh nhân mừng rỡ khi được tiêm vacxin miễn phí đó là niềm vui, là động để em cố gắng mỗi ngày. Chắc có lẽ chính sự hạnh phúc khi nhận được lời cảm ơn của các cô, các bác được giúp đỡ đã làm em thêm yêu và hãnh diện về công việc mình đang làm. Khi phát hiện mình bị F0 thì cảm xúc em rất lo sợ và bối rối, sợ đồng đội mình bị lây, sợ không thể tiếp tục nhiệm vụ được. Những cũng chính nhờ các anh chị bên trường quan tâm động viên, hướng dẫn mà em cũng an lòng hơn. Vì khu cách ly em ở rất xa nhà nên cũng khá khó khăn và thiếu thốn, các chị đều hỗ trợ em rất nhiệt tình từ những viên thuốc đến từng hộp bánh hộp sữa,… Hằng ngày, đều gọi cho em hỏi thăm về tình hình sức khỏe, động viên tinh thần, nhắc nhở em ăn uống và anh chị còn dặn “Cần gì thì chứ báo” anh chị sẽ chuẩn bị gửi vô ngay. Em cảm thấy anh chị ấy như gia đình của em vậy, đến nay khi em được xuất viện các anh chị vẫn luôn gọi điện hỏi thăm sức khỏe em. Những ngày trong khu cách ly, nhìn các bệnh nhân khác đau đớn giành giật sự sống em càng thấm thía hơn trách nhiệm của mình. Mỗi miếng cơm ngụm nước nuốt vào không có vị nhưng em vẫn cố gắng ăn, ngay khi có kết quả âm tính em mừng rưng rưng. Tình nguyện viên là công việc hết sức khó khăn và bản thân có thể trở thành F0 bất cứ lúc nào nếu mình không cẩn thận dù là kĩ thuật nhỏ nhất. Biết là khó khăn đó nguy hiểm đó nhưng vì tinh thần nhiệt huyết này thì em vẫn sẵn sàng tham gia tình nguyện một lần nữa để được cống hiến cho đất nước và em tin một ngày nào đó gần nhất cuộc sống bình thường sẽ trở lại, sẽ không còn sự mất mát đau thương”.
Những ngày bị “virut hành” rồi cũng qua đi. Những chiến sĩ áo xanh kiên cường ấy lại tiếp tục cuộc hành trình còn đang dang dở. Chúng ta giờ đây còn được ở nhà, còn được bên cạnh những người mình yêu thương quả là một điều hạnh phúc, vì vậy hãy luôn ủng hộ và đồng hành cùng họ trong trận chiến khó khăn này. Rồi một ngày không xa “Việt Nam sẽ chiến thắng”, “Sài Gòn sẽ khỏe lại” và chúng ta sẽ được gặp nhau dưới mái trường thân yêu NTTU. Cảm ơn và tri ân những trái tim nhân ái, đã hi sinh tất cả để chúng tôi được bình an!
Tags:
1900 2039